20/11 là ngày đau thương của trẻ em Thụy Điển và Phần Lan

Thật sự mình đã không kìm được nước mắt khi nghe và xem những hình ảnh này trong bài hát về lịch sử đau thương của trẻ em Thụy Điển -Phần Lan.
Nếu như hằng năm ngày 20 tháng 11 là ngày người Việt Nam tưởng nhớ về thầy cô giáo thì ở một đất nước khác như Thụy Điển và Phần Lan lại là ngày người ta ngậm ngùi về số phận của 70 000 trẻ em đã phải sơ tán từ Phần Lan để đến Thụy Điển trong cuộc chiến tranh mùa đông ở Thế chiến thứ 2 1939 -1940 và tiếp tục sau đó là 1941 -1944 .

Dưới đây là lời bài hát cũng như những hình ảnh về số phận của 70 000 trẻ em đã phải bỏ đất nước của mình ra đi mà không có cha mẹ cũng như bị thất lạc cả anh em trong cuộc di tản . Khi chiến tranh kết thúc thì 15 000 em đã trở về quê hương sau đó trong khi một phần trong số đó thì đã được nhận nuôi bởi các gia đình người Thụy Điển.

Với lời ca không bóng bẫy mượt mà nhưng lại rất chân thật , từng lời từng chữ mô tả nét tan thương và đau buồn của những em bé phải rời bỏ mẹ , gia đình, quê hương cùng với việc thất lạc anh em trong cuộc di tản đã thấm đượm vào tâm hồn của người nghe.

Mong rằng quí đọc giả sẽ nghe trọn vẹn bài hát hoặc ai muốn nâng cao tiếng Thụy Điển cũng có thể dựa trên lời bài hát để lưu trữ cho mình những từ vựng mới vì toàn bộ từ trong bài hoàn toàn rất đơn giản nhưng lại rất sâu sắc.

Xin mời quí đọc giả xem video clip và lời dịch từ bài hát dưới đây của ca sĩ Mika Olavi với tựa đề : Med en lapp om halsen ( tạm dịch : miếng vá trên cổ áo hay theo nghĩa bóng thì có thể hiểu : có một mảnh nghẹn ngào nơi cổ họng )

Med en lapp om halsen

How to Share With Just Friends

How to share with just friends.

Posted by Facebook on Friday, December 5, 2014

 

Lời dịch:

Med en brödbit och en lapp om halsen på perrongen stod jag och min bror i de finaste kläder som fanns.Sen fick jag en kram utav mor. ”Piä veljestäis huoli”, sa mamma.

Det kommer jag tydigt ihåg. Jag grät, jag ville ju stanna sen gick jag ombord på ett tåg.

På en sak är jag riktigt säker: hur gammal jag än blir och stor.

Det finns sår inte ens tiden läker, det är sår av att sakna sin mor.

Han var cirka tre år den dagen
Vi for och jag var väl fem.

Men jag minns ännu känslan in magen när man lämnar sin mamma och hem.

Vi var ensammaste där i världen
Fast det var barn överallt vart man såg.

Några av dom grät hela färden men jag försökte ibland att va hård.

På en sak är jag riktigt säker: hur gammal jag än blir och stor.
Det finns sår inte ens tiden läker, det är sår av att sakna sin mor.

Vi var framme till sist och folk glodde,
Vi var främlingar i ett nytt land.

Vi dela min brödbit och trodde att vi hade ju trots allt varann.

Men på barnhemmet hämta dom broder han skrek så att tårarna rann och jag som hade lovat vår moder att aldrig släppa hans hand.

På en sak är jag riktigt säker: hur gammal jag än blir och stor. Det finns sår inte ens tiden läker, det är sår av att svika sin bror.

Men jag hamnade på ett bra ställe dom var snälla , jag fick en ny mor.

Men jag blev ändå ledsen om kvällen för skulden och skammen var stor.

Mitt löfte det hade jag svikit och saknaden brann i mitt bröst.

Jag teg fast jag kunde ha skrikit men inte hade det vart till nån tröst.

På en sak är jag riktigt säker: hur gammal jag än blir och stor.

Det finns sår inte ens tiden läker, det är sår som i hjärtat bor.

En dag skulle jag återvända , jag som lärde mig språket till slut.

Men här förstod dom inte ett enda ord som från min mun kom ut.
Nej här var inget detsamma, och min bror såg jag aldrig igen och jag saknade min nya mamma och det som nu hade blivit mitt hem.

På en sak är jag riktigt säker: hur gammal jag än blir och stor.

Det finns sår inte ens tiden läker, det är sår av att sakna sin mor, det är sår av att svika sin bror, det är sår som i hjärtat bor.

Với một mẫu bánh mì và một miếng vá trên cổ áo, tôi và anh trai tôi đang mặc trong bộ quần áo đẹp nhất mà chúng tôi có.Sau đó, mẹ ôm lấy tôi và nói. “Hãy yêu thương em con nhé !”.

Tôi nhớ điều đó. Tôi đã khóc, tôi muốn ở lại nhưng đã muộn tôi phải lên tàu rời đi.

Có một điều tôi cứ tồn tại mãi trong tôi: rồi mai đây tôi sẽ lớn hơn bây giờ ?

Nhưng có vết thương trong tôi sẽ không có thời gian chữa lành, đó là vết thương của việc mất mẹ.

Em trai tôi khoảng 3 tuổi vào ngày hôm đó

còn tôi cũng năm tuổi.

Nhưng tôi vẫn còn nhớ cảm giác trong lòng khi rời bỏ nhà và mẹ.

Đó là cảm giác rất cô đơn trên thế giới này mặc dù có rất nhiều trẻ em khác ở xung quanh.

Một số người trong số họ đã khóc suốt quãng đường, nhưng tôi thì cố tỏ ra cứng rắn.

Có một điều tôi cứ tồn tại mãi trong tôi: rồi mai đây tôi sẽ lớn hơn bây giờ ?

đó là vết thương của việc mất mẹ.

Cuối cùng chúng tôi đã đến nơi và mọi người đã tươi tỉnh trở lại,

Chúng tôi là những người xa lạ ở một đất nước mới.

Chúng tôi chia sẻ bánh mì của mình và nghĩ rằng rồi mai đây chúng tôi sẽ lại có tất cả.

Nhưng tại nhà trẻ, họ đã giữ lại em trai tôi trong khi em ấy khóc thét trong nước mắt mà tôi thì không thể làm gì dù rằng đã hứa với mẹ chúng tôi rằng sẽ không bao giờ buông tay em ấy ra.

Có một điều tôi cứ tồn tại mãi trong tôi: rồi mai đây tôi sẽ lớn hơn bây giờ ?

Nhưng có vết thương trong tôi sẽ không có thời gian chữa lành, đó là vết thương khi để mất em trai của mình.

Rồi tôi đã đến được ở một nơi với những người tốt bụng, tôi có một người mẹ mới.

Nhưng tôi vẫn buồn vào ban đêm vì cảm thấy tội lỗi và mặc cảm với mẹ .

Lời hứa của tôi với mẹ khi buông bỏ em trai mình và ngọn lửa ấy đang cháy trong lồng ngực của tôi.

Tôi nghĩ khi tôi có thể giải thoát khi hét lên nhưng vẫn không có bất kỳ sự thoải mái.

Có một điều tôi cứ tồn tại mãi trong tôi: rồi mai đây tôi sẽ lớn hơn bây giờ ?

Nhưng có vết thương trong tôi sẽ không có thời gian chữa lành, đó là vết thương ở trong tim.

Một ngày nào đó tôi sẽ trở về quê nhà, khi mà tôi đã được dạy để nói một ngôn ngữ mới. Nhưng ở đây họ không hiểu một từ nào xuất phát từ miệng tôi.

Không tiếng nói đó không giống nhau, cũng như tôi không bao giờ thấy em tôi nữa và tôi sẽ nhớ mẹ mới của mình và những gì đã trở thành nhà của tôi bây giờ.

Có một điều tôi cứ tồn tại mãi trong tôi: rồi mai đây tôi sẽ lớn hơn bây giờ ?
Nhưng có vết thương trong tôi sẽ không có thời gian chữa lành, đó là vết thương mất mẹ, đó là vết thương mất em trai, đó là vết thương sống trong tim.

Nguồn : https://www.facebook.com/sverigesradiop1/videos/2177240699198184/?eid=ARB130LL7fSdgAR00RgRTmgO09gaABQzOhF6xvIzMk3OMDa_hG2eq3OHkaBj31Usvh4LEgUStdcoM3S1

Xem thêm

nghề nail ở Thụy Điển thường tuyển lao động từ Việt Nam

Định cư Thụy Điển theo diện lao động tốn bao nhiêu tiền ?

Cộng Đồng Việt thường hay nhận được nhiều câu hỏi về vấn đề định cư …

Hưu bổng do Pensionmyndigheter quản lý

Chế độ lương hưu của người Thụy Điển như thế nào ?

Một chủ đề rất đáng được quan tâm của chúng ta, mỗi người Việt Nam …

Gửi phản hồi

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.