Category Archives: Đời sống

Chuyên mục chia sẻ các câu chuyện hay về cuộc sống, tấm lòng cao thượng hay những mẹo vặt , kiến thức thường thức cuộc sống cho những người xa xứ.

Cách quản lý giao thông độc nhất vô nhị của Thụy Điển

Nếu một chiếc xe suýt nữa đâm phải người đi đường khi nó đang rẽ phải khi đèn đỏ, đó là lỗi của ai? Theo ông Matts-Ake Belin, nhà chiến lược an toàn giao thông của Thuỵ Điển, lỗi là ở người đã thiết kế giao lộ.

“Tại sao chúng ta lại đổ lỗi hoàn toàn lên đầu những người tham gia giao thông, khi chúng ta biết rằng họ sẽ nói chuyện điện thoại, hay làm những việc sẽ khiến chúng ta không vui?” Belin nói với CityLab trong một cuộc phỏng vấn. “Vì thế, hãy thử xây dựng một hệ thống thân thiện hơn với con người xem sao.”

Belin là một trong những người sáng tạo ra Vision Zero, một chính sách của Thuỵ Điển được áp dụng vào năm 1997 nhắm loại bỏ các ca tử vong trên đường. Nhưng không như những chính sách nhằm khiến cho đường phố an toàn hơn, Vision không cố gắng đổ lỗi cho nạn nhân hay thủ phạm. Thay vào đó, Vision Zero cố gắng xây dựng một hệ thống mà họ nghĩ là sẽ an toàn hơn. Và Vision Zero có vẻ đang thành công. Từ khi bắt đầu chiến dịch, Vision Zero đã làm giảm hơn nửa số tử vong giao thông, xuống dưới 3 người chết/100.000. Hãy so sánh với con số này ở Hoa Kỳ, là 11,6 người chết/100.000 người.

Giao thông ở Thụy Điển

Hầu hết những người làm trong ngành an toàn giao thông đều muốn thay đổi hành vi của con người, Belin chia sẻ. Nhưng con người thường không để ý. Chúng ta đi đường tắt, chúng ta dùng điện thoại khi mà chúng ta không nên dùng. Vision Zero tính toán đến những điểm yếu này của con người và cố thiết kế để khắc phục những điểm yếu đó. Vision Zero cũng công nhận là không có tử vong không có nghĩa là không có tai nạn.

“Ở Vision Zero, tai nạn không phải là vấn đề chính. Vấn đề là người tham gia giao thông bị chết hoặc bị thương nặng,” Belin chia sẻ. “Và lý do mà người tham gia giao thông bị thương nặng là bởi vì con người chỉ có một ngưỡng chịu đựng tác động bên ngoài nhất định. Và chúng tôi hiểu rõ được là con người có thể chịu đựng được đến đâu.”

Một cách để làm giảm chấn thương là làm giảm tốc độ, bởi vì khi bị đâm bởi một chiếc xe đi nhanh hơn thì chắc chắn sẽ tăng khả năng gây chết người hơn. Khi mà xe ô tô, người đi bộ hoặc người đi xe đạp buộc phải đi cùng nhau, vận tốc tối đa sẽ giảm, khoảng 30 km/h. Điều này làm giảm nguy cơ gây tai nạn tử vong xuống còn 10%, thay vì là 80% khi mà vận tốc tối đa là 50 km/h.

Vision Zero cũng không hẳn là không ưa xe ô tô. Belin thừa nhận rằng xe ô tô vẫn còn cần thiết. “Trong xã hội hiện nay chúng ta đang phụ thuộc vào vận tải đường bộ, chúng ta cần phải cho phép hầu hết mọi người sử dụng phương tiện này.” Chúng ta chỉ cần kiểm soát việc sử dụng của họ tốt hơn thôi.

Thuỵ Điển cũng có những cách tiếp cận việc thực thi khác nhau. Lấy ví dụ như ở Thuỵ Điển, quốc gia này có một trong những mạng lưới camera trên đường bộ lớn nhất thế giới, nhưng họ lại không bắt ai cả, cũng chẳng kiếm tiền từ tiền phạt. Mặc dù vậy, camera đã tăng mức độ tuân thủ tốc độ từ 50% lên đến khoảng 90%. Việc quốc gia này không kiếm lợi nhuận từ tiền phạt có nghĩa là mục đích của máy ảnh là an toàn, chứ không phải là để kiếm tiền. “Vì vậy chúng tôi đã khích lệ mọi người làm điều đúng đắn,” Belin cho hay.

Hệ thống có vẻ là hợp lý và đúng đắn, tuy nhiên có cũng có nhiều sự phản đối. Các nhà kinh tế học chính trị coi sự an toàn như một sự đánh đổi, với số tử vong là “mức giá mà bạn phải trả cho giao thông,” và các chuyên gia giao thông vẫn muốn thay đổi hành vi của con người chứ không phải là thiết kế lại hệ thống đường xá để thích ứng với bản chất con người.

Tham khảo Fast Company

Không phải Mỹ, Trung Quốc… đây mới thực sự là quốc gia đang dẫn đầu thế giới ở mọi khía cạnh

Tại đất nước Thụy Điển, bạn có thể nhìn thấy rất nhiều chỉ số về xã hội, về kinh tế thuộc hàng top đầu trên thế giới: Thuận lợi kinh doanh, tham nhũng (hầu như không có) hay bình đẳng giới, đổi mới sáng tạo, nền kinh tế cạnh tranh…

Nếu bạn là người Thụy Điển thì ngay bây giờ, bạn nên cảm thấy thật tự hào về chính quốc gia của mình. Dưới đây là một vài lý do giải thích tại sao lại như vậy.

Thật dễ dàng để làm ăn kinh doanh tại Thụy Điển

Lúc này, chuyện làm ăn kinh doanh thực sự là rất dễ dàng tại Thụy Điển. Bạn có thể trở thành ông chủ một cách rất thuận lợi, miễn là bạn có một ý tưởng tốt.

Chẳng thế mà quốc gia này đã vươn lên vị trí số 1 trong bảng xếp hạng thường niên của Forbes về những quốc gia tốt nhất để khởi sự kinh doanh. Cần nhớ rằng, trong bảng xếp hạng này, cường quốc kinh tế là Mỹ chỉ xếp thứ 23.

Còn nhớ 10 năm trước, Thụy Điển vẫn còn xếp hạng có thứ 17. Kể từ đó, Thụy Điển đã bắt tay khởi động một loạt các sáng kiến mới nhằm thay đổi hình ảnh của cả nền kinh tế.

Theo đó, Forbes viết: “Trong hơn hai thập kỷ qua, Thụy Điển đã cắt giảm nguồn chi cho phúc lợi xã hội của mình, bãi bỏ bớt các quy định và cũng thay đổi các chính sách kiềm chế ngân sách cho nhiều đối tượng”.

Nhờ đó, “trái ngọt” đã đến với nền kinh tế đất nước Bắc Âu này. Thụy Điển giờ đây là ngôi nhà của rất nhiều đổi mới công nghệ tiên phong. Thậm chí, nhiều thương hiệu rất nổi tiếng trên thế giới cũng đã đặt chân tới Thụy Điển, bao gồm có Volvo, Electrolux, Ericsson, IKEA và H&M…

Ở Thụy Điển, tham nhũng tuyệt nhiên không có

Thụy Điển có tỷ lệ tham nhũng thấp đến độ có vẻ như nạn này đã không thể sống được tại đất nước Bắc Âu này. Đồng thời, nước này cũng xếp thứ 4 trong Chỉ số nhận thức tham nhũng từ người dân được công bố mới nhất Tổ chức Minh bạch Quốc tế. Điều này đã chứng tỏ một nền dân trí cao của người dân Thụy Điển.

Thụy Điển ở nhóm màu sáng – nhóm các nước có tỷ lệ tham nhũng thấp

Không nơi đâu có tình trạng bình đẳng giới tốt như Thụy Điển

Thụy Điển có vị trí thứ 4 trong Chỉ số về bình đẳng giới năm 2016 của WEF (the World Economic Forum’s Global Gender Gap Index) – một vị trí thuộc nhóm dẫn đầu.

Thời gian gầy đây, đất nước này cũng chứng kiến sự tăng lên đáng kể của số phụ nữ làm việc trong các ngành lập pháp, số phụ nữ là quan chức cấp cao Chính phủ hay giữ vị trí quản lý giám đốc các công ty. Tổng số phụ nữ này, theo ghi nhận, đã có thể tương đương với số phụ nữ đang tại vị các vị trí bộ trưởng ở Thụy Điển.

Có thể nói, không nơi đâu trên thế giới mà những người phụ nữ được trao nhiều cơ hội đến như như được đất nước Bắc Âu này.

Một đất nước của sự đổi mới sáng tạo không ngừng

Năm 2016 vừa qua, Ủy ban Đổi mới châu Âu đã ghi nhận Thụy Điển ở vị trí hàng đầu về đổi mới sáng tạo trên khắp Châu Âu. Cùng với Đan Mạch, Phần Lan, Đức, Hà Lan, Thụy Điển chính là một trong số những đất nước đang dẫn dắt phong trào đổi mới sáng tạo tại lục địa già.

“Thụy Điển, một trong các nhà dẫn dắt sự đổi mới sáng tạo, cùng với Đan Mạch, Phần Lan, Đức và Hà Lan”

Khả năng đổi mới sáng tạo này được đo bằng hiệu suất sáng tạo trung bình, thường tính trên cả thảy 25 chỉ tiêu. Ở đó, Thụy Điển dẫn đầu trong chỉ tiêu về “nguồn nhân lực”. Điều đó có nghĩa là đất nước này có số lượng lớn các lao động có tay nghề cao và được đào tạo bài bản, cũng như có nhiều các bài nghiên cứu khoa học đạt chất lượng tốt nhất.

Cầm hộ chiếu Thụy Điển trong tay, gần như bạn có thể đi đến khắp các quốc gia thế giới

Sức mạnh của một hộ chiếu được định nghĩa theo số quốc gia mà một cá nhân nắm giữ hộ chiếu đó có thể nhập cảnh vào mà không có sự khó khăn nào hết.

Thụy Điển nằm vào nhóm có hộ chiếu mạnh trên thế giới (màu ngả xanh)

Theo đó, Đức và Thụy Điển đang đứng đầu danh sách các quốc gia có hộ chiếu mạnh nhất. Trong đó, Đức hơn Thụy Điển với chỉ một nước, vì thế hộ chiếu Thụy Điển tuy mạnh thứ hai nhưng vô hình chung vẫn được coi là thuộc top mạnh nhất thế giới.

(Bảng xếp hạng được biên soạn bởi công ty Henley & Partners đã chỉ ra người mang hộ chiếu Đức có thể đi đến 177/218 quốc gia, còn người mang hộ chiếu Thụy Điển thì có thể ghé thăm 176/218 quốc gia).

Nơi ở hoàn hảo cho những người cao tuổi

Thụy Điển đứng thứ ba trong chỉ số Global Index AgeWatch được đo năm 2015 – một chỉ số đo chất lượng cuộc sống cho những người cao tuổi. Ở chỉ số này, Thụy Điển có thứ hạng khá cao ở các hạng mục như tỷ lệ người lớn tuổi có việc làm (73,6%) hay tỷ lệ người học vấn có trình độ học vấn cao (68,7%).

“Vương quốc” dành cho người cao tuổi

Đúng là như vậy, ở đất nước này, đến những người già khó tính nhất cũng phải hài lòng với cuộc sống. Thủy Điển đạt điểm an toàn là 7,3/10 điểm, điểm tự do dân sự là 9,4/10 điểm và điểm về các hình thức giao thông công cộng luôn có sẵn là 6,5/10 điểm.

Thụy Điển cũng xếp hạng rất cao tại các lĩnh vực bảo vệ an toàn cho thu nhập người dân, với phạm vi bảo hiểm thu nhập hưu trí lên tới 100%. Nhờ đó, ở đất nước này, tỷ lệ hộ nghèo mà là những người cao tuổi chỉ ở mức 5,3%, thấp hơn hẳn 3% so với mức trung bình trong khu vực.

Đến Thụy Điển không cần lo biết tiếng địa phương, vì người Thụy Điển nói tiếng Anh “siêu” giỏi

Người Thụy Điển nói tiếng Anh, phải nói là rất rất tốt, chỉ thua mỗi những người đến từ Hà Lan hay Đan Mạch. Thậm chí nhiều người khi nghe người Thụy Điển nói tiếng Anh còn nói đùa rằng: “Thụy Điển nằm ở phần nào của nước Anh ?”

Có được điều này là do ở Thụy Điển trong khoảng 40 năm qua, Tiếng Anh đã luôn là một môn học bắt buộc trong suốt quá trình tiểu học và trung học của học sinh. Các phương tiện truyền thông cũng rất ưu tiên tiếng Anh qua một loạt các kênh, chương trình bằng tiếng Anh.

Vì thế, không khó hiểu khi thấy Tiếng Anh là thế mạnh của người Thụy Điển, đồng thời cũng là một yếu tố giúp Thụy Điển đánh bại các quốc gia khác về nhiều khía cạnh.

Cuối cùng là điều không ai có thể phủ nhận: Thụy Điển chính là đất nước danh tiếng nhất thế giới

Với tất cả những điều trên, không là khó hiểu khi Bảng xếp hạng danh tiếng RepTrak xếp Thụy Điển đứng đầu bảng trong các quốc gia có danh tiếng tốt nhất trên thế giới, chứ không phải vẫn thường xuyên phải đi marketing hình ảnh của mình thông qua khía cạnh văn hóa như Mỹ, Nhật Bản hay Hàn Quốc.

Điều không thể phủ nhận: Thụy Điển có danh tính quốc gia đứng đầu thế giới

Theo đó, RepTrak đã mô tả Thụy Điển như một chốn đáng sống nhất trên thế giới với không gian sống xanh, nền kinh tế có tốc độ tăng trưởng kinh tế hợp lý, là một đất nước an toàn cho phụ nữ, có sự minh bạch trong các phương tiện truyền thông và cuối cùng, đơn giản, đó là một đất nước xinh đẹp.

Những điều cần chuẩn bị để định cư Thụy Điển – phần 1

1. Lời nói đầu và những điều cần biết về ngôn ngữ , tiếng Thụy Điển

Thân chào quí đọc giả, với mục tiêu giúp cho những người chuẩn bị định cư Thụy Điển có những hành trang tốt nhất để nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống ở Thụy Điển cũng như mong muốn Cộng Đồng người Việt ở Thụy Điển ngày càng lớn mạnh. Congdongviet.se xin mạn phép chia sẻ những thông tin liên quan đến nội dung như tiêu đề của bài viết này đến những ai có dự định có nhu cầu định cư ở Thụy Điển hay chuẩn bị định cư ở đây.

Vì đây là một chủ đề rất lớn cũng như những thông tin dưới đây cũng chỉ mang tính chất cá nhân của những người đã đi trước nên sẽ có những sai sót cũng như trong tương lai có thể không còn chính xác theo sự thay đổi của xã hội Thụy Điển nên rất mong nhận được sự chia sẻ và góp ý nhiều hơn từ những đọc giả có kinh nghiệm để làm cho bài viết này ngày càng hoàn thiện hơn . Hơn nữa khi đọc giả đọc những kinh nghiệm dưới đây hãy đứng ở góc độ tham khảo để đưa ra những quyết định riêng cho bản thân chứ không nhất thiết phải làm theo những thông tin dưới đây. Bên cạnh đó Congdongviet.se sẽ cố gắng cập nhật tiếp tục chứ không dừng lại khi hoàn thành xong chủ đề này.

Nội dung của chủ đề này sẽ xoay quanh những nhu cầu thiết yếu nhất của 1 người cần có để định cư nơi xứ người như : ngôn ngữ, học hành ,quần áo, phương tiện đi lại, kiến thức chung về xã hội , nơi ăn chỗ ở.

1. Ngôn ngữ , tiếng Thụy Điển

Rất nhiều đọc giả đã gửi mail về cho congdongviet.se và thắc mắc về nhu cầu này , về việc có nên hay không học trước tiếng Thụy Điển ở Việt Nam hay không ?

Về vấn đề này congdongviet.se xin phân tích như sau :

Tất nhiên sẽ cực kỳ rất tốt nếu bạn có thể nói tiếng Thụy Điển ngay sau khi tới Thụy Điển . Điều này sẽ là yếu tố quyết định cho sự hòa nhập cuộc sống của bạn nhanh hay chậm. Tuy nhiên không phải ai cũng có điều kiện để học tiếng Thụy Điển ở Việt Nam vì :
1. Chi phí học tiếng Thụy Điển ở Việt Nam khá cao so với ngôn ngữ khác.
2. Hầu như các trung tâm dạy tiếng Thụy Điển chỉ tập trung ở các thanh phố lớn như : Hà Nội, Tp Hồ Chí Minh, Hải Phòng w.w…
Mặc khác có những yếu tố chi phối đến hiệu quả học của bạn như sau :
1. Ngôn ngữ Thụy Điển là một ngôn ngữ rất khó học về mặt ngữ pháp và phát âm đối với người Việt .

Nguyên nhân là tiếng Thụy Điển có nguồn gốc là sự tổng hợp của nhiều ngôn ngữ khác như : tiếng Anh, tiếng Nga, Phần Lan, Pháp , Đức…. Mà trong đó ngữ pháp Thụy Điển rắc rối không kém gì ngôn ngữ Việt Nam chúng ta . ( Chúng ta thườn tự hào là : Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam) Nói như vậy để mọi người có thể hình dung được phần nào về tiếng Thụy Điển.
Về mặt phát âm thì cũng như tiếng Việt Nam , tiếng Thụy Điển cũng chia cách phát âm theo vùng miền như Việt Nam chúng ta chia ra giọng đọc miền Nam, miền Bắc và miền Trung thì tiếng Thụy Điển cũng có phát âm như vậy. Nếu như trong tương lai bạn sẽ định cư ở phía Đông Nam Thụy Điển sẽ có phát âm theo tiếng bản địa Skånska , hoặc ở những thành phố gần Stockholm sẽ có giọng Stockholm.

Theo congdongviet.se thì biết được nơi bạn sẽ định cư tại Thụy Điển sẽ giúp bạn xác định được hướng học của bạn cho phù hợp vì theo kinh nghiệm một số người khi họ mới sang Thụy Điển thì vào trường học được học cách phát âm theo giọng đọc Stockholm ( đây có thể nói là giọng chuẩn của người Thụy Điển) nhưng khi ra đời làm việc thì lại di chuyển về những vùng nói giọng skånska thì cũng không nghe được và không hiểu được gì cả. Phải trải qua thời gian tiếp xúc nhiều thì dần quen, ít nhất cũng 1-2 năm.

Nhiều người sẽ thắc mắc vì sao lại phải di chuyển như thế ? Nguyên nhân là cuộc sống ở Thụy Điển khác với ở Vn là việc làm sẽ quyết định nơi sống của các bạn. Thường những vùng có nhiều công việc phổ thông phù hợp với người Việt lại nằm ở phía smålandstena, Värnamo, Gnosjö nơi mà các hãng xưởng có nhiều và đây cũng là nơi tiếng skånska ngự trị.

Mặt khác chi phí đắt đỏ ở những thành phố lớn như Stockholm, Uppsala cũng ảnh hưởng đến quyết định nơi ăn chốn ở.

Như vậy thì làm thế nào để có sự chuẩn bị tốt hơn khi bạn không ở thành phố lớn và khả năng tài chính hạn hẹp , cũng như bạn cũng chưa định hình được mình sẽ ở đâu khi sang Thụy Điển ?

1. Tự học tiếng Thụy Điển

Hiện nay với sự phát triển của các thiết bị điện tử và internet như : điện thoại thông minh, máy tính bảng thì với quyết tâm , tự học tiếng Thụy Điển sẽ không khó . Bạn chỉ cần vào google và tìm kiếm các thông tin về tài liệu và hướng dẫn học sẽ có rất nhiều.
Về việc tự học tiếng Thụy Điển thế nào thì sẽ có chủ đề riêng. Trong phạm vi của bài viết này , congdongviet.se sẽ đưa ra 1 vài gợi ý như sau :
a. Tài liệu : bạn tìm kiếm trên google với các từ khóa : học tiếng Thụy Điển, svenska ( tiếng Thụy Điển ), lexikon (từ điển)
b. Nếu bạn gặp khó khăn trong việc dịch thì : google translate ( là người bạn không thể thiếu trong quá trình học tiếng Thụy Điển. Sẽ tốt hơn nếu bạn có 1 cái điện thoại thông minh sử dụng android hay iphone đều được và có phần mềm : google transle. . Nếu không bạn dùng máy tính và truy cập vào đó cũng được.
c. Một số phần mềm học tiếng Thụy Điển : Duolingo , babbel learn , learn 50 languages, folket (từ điển Anh -Thụy Điển) là những phần mềm trên điện thoại di động sẽ giúp bạn học tiếng Thụy Điển.
d. Để học phát âm : Youtube là nơi bạn sẽ nghe học được cách phát âm của người Thụy Điển bản xứ rất dễ học qua các bài hát dành cho trẻ con, hoặc các bài học vỡ lòng với từ khóa : Swedish hoặc Svenska thì sẽ ra ngay hết thôi mà.

2. Trau dồi tiếng Anh

Nền tảng tiếng Anh vững chắc sẽ giúp bạn học tiếng Thụy Điển nhanh hơn người bình thường ít nhất 50%
Nguyên nhân là do :
c.1 Ngữ pháp Thụy Điển gần như giống ngữ pháp tiếng Anh đến 70 % : các thì dùng để diễn tả thời gian hành động trong tiếng Thụy Điển có cấu trúc gần như y hệt (present , past , perfect , continuous) . Về từ vựng cũng có sự tương đồng khoảng 40 -50 %, đôi khi phát âm khác nhưng nếu bạn đọc hiểu tiếng anh khi nhìn sang tiếng Thụy Điển bạn có thể đoán được nội dung phần nào.
C2. Đa số người Thụy Điển đều có thể giao tiếp được tiếng Anh . Vậy nên thời gian đầu khi bạn sống ở Thụy Điển bạn vẫn có thể sử dụng tiếng Anh cho các nhu cầu cơ bản như làm giấy tờ ở các cơ quan công cộng : sở việc làm, bệnh viện , cảnh sát, sở di dân, đại sứ quán và thậm chí là các cửa hàng thức ăn mà không sợ người ta không hiểu bạn nói gì.
C3. Nếu bạn định hướng bạn sẽ học lên cao hoặc chuyển đổi ngành nghề của bạn thì môn tiếng Anh sẽ là môn không thể thiếu trong các môn học của bạn và nó sẽ góp phần giúp bảng điểm tiếng Thụy Điển của bạn có giá trị hơn nhất là khi xin tiền trợ cấp CSN dễ hơn . ( sẽ có chủ đề về CSN : được hiểu là 1 cơ quan hỗ trợ kinh tế cho bạn trong quá trình học : cho không tiền hoặc cho bạn mượn khi bạn đáp ứng các tiêu chí của cơ quan này yêu cầu ).
C5. Ngoài ra những trang web của cơ quan công quyền như
Migrationsverket ( sở di dân ) : migrationsverket.se : dùng để làm các thủ tục liên quan đến xin giấy phép định cư, mời người thân ( người yêu , vợ / chồng sang du lịch ), xin nhập quốc tịch.
Arbetsformedlingen (sở lao động ) https://www.arbetsformedlingen.se/ : hỗ trợ tìm kiếm việc làm, xin trợ cấp tiền lương đối với những người mới định cư .
CSN http://www.csn.se/ ( Trung tâm hỗ trợ việc học) : xin trợ cấp tiền học ( không hoàn lại) , mượn tiền học
Försäkringskassan : Försäkringskassan.se : xin trợ cấp tiền nhà ở, tiền ở nhà nuôi con của cha mẹ , tiền bệnh v.v..
Là những trang web mà gần như bạn sẽ phải dùng trong suốt cuộc sống của bạn ở Thụy Điển và quan trọng là tất cả đều có tiếng Anh.

Vậy cho nên có trình độ tiếng Anh vững chắc sẽ bạn hội nhập nhanh hơn với cuộc sống ở Thụy Điển.

3. Nếu bạn thậm chí cũng không có đủ thời gian chuẩn bị học tiếng Thụy Điển ở Vn thì cũng đừng lo lắng bởi vì :

Khi sang đến Thụy Điển bạn sẽ có được ít nhất 2 năm đầu tiên để học tiếng Thụy Điển miễn phí ( kể cả sách vở, bút viết )
Theo chương trình SFI ( tiếng Thụy Điển dành cho người di dân) của chính phủ Thụy Điển.
Đây cũng là chương trình bắt buộc đối với tất cả những người định cư ở Thụy Điển ví cuối khóa học bạn sẽ được cấp chứng chỉ SFI , là chứng chỉ rất quan trọng khi bạn đi xin việc làm ở các hãng xưởng để chứng minh bạn có khả năng giao tiếp bằng tiếng Thụy Điển. Bên cạnh đó ở một số địa phương nếu bạn học tốt thì cuối khóa sẽ có những phần thưởng từ 6000 kr đến 12 000 kr cho những học sinh học nhanh, hoàn thiện sớm chương trình học này.

Bên cạnh đó : sau 2 năm khi đã có giấy phép định cư vĩnh viễn ở Thụy Điển, bạn sẽ có quyền xin trợ cấp tiền học từ CSN . Với khoảng trợ cấp từ 2000 kr đến 7000 kr mỗi tháng trong 40 tuần cho trình đô Grund ( tương đương trình độ từ lớp 6 đến lớp 9 của Việt Nam – sự so sánh chỉ mang tính tương đối). Số tiền này phụ thuộc vào việc khai báo tình trạng học vấn và cuộc sống của bạn với cơ quan này.

Vấn đề cuối cùng của phần này : một câu hỏi quen thuộc : mất bao lâu để có thể giao tiếp nghe nói đọc hiểu bằng tiếng Thụy Điển tương đối ?
1 . Nó phụ thuộc vào vốn từ vựng của bạn : theo thống kê để có thể giao tiếp lưu loát bạn cần có ít nhất 30 000 từ vựng,
2. Tổng số giờ học tiếng Thụy Điển của bạn ít nhất trên 500 giờ ( tương đương 2 năm học tiếng SFI – ngôn ngữ dành cho người di dân)
3. Ít nhất 3 đến 5 năm sống ở Thụy Điển và có giao tiếp với người Thụy Điển bản xứ.

Tới đây congdongviet.se xin kết thúc phần đầu liên quan đến nội dung : Những điều cần chuẩn bị về ngôn ngữ, tiếng Thụy Điển cho người chuẩn bị định cư ở Thụy Điển.

Hy vọng rằng với những thông tin trên bạn sẽ có những cái nhìn khái quát về tiếng Thụy Điển cũng như những kế hoạch chuẩn bị cho mình trong tương lai định cư ở Thụy Điển.

Mọi thông tin thắc mắc hoặc góp ý vui lòng để lại phản hồi ở dưới bài viết này hoặc mail về địa chỉ mail : congdongviet.se@gmail.com.

Congdongviet.se xin chân thành cám ơn bạn đã đọc bài viết này và chúc mọi người Giáng Sinh và Năm mới 2017 hạnh phúc, vui vẻ.

“Người Việt sẽ muôn đời khổ”

SKĐS – Muốn biết người Nhật thật sự đánh giá thế nào về Việt Nam thì phải nghe những câu chuyện của những người lao động trực tiếp.
Muốn biết người Nhật thật sự đánh giá thế nào về Việt Nam thì phải nghe những câu chuyện của những người lao động trực tiếp.
Còn các nhà nghiên cứu, giáo sư, tiến sỹ, chính trị gia, các nhà ngoại giao, doanh nhân Việt Nam thường chỉ nghe được những lời lẽ ngoại giao từ những người đồng nhiệm với họ phía Nhật Bản nên chưa chắc đã biết được người Nhật thực bụng nhìn vào Việt Nam thế nào.
Chẳng hạn như thế này, một công nhân làm cho một công ty Nhật ở Việt Nam kể lại khi một kỹ sư Nhật về nước ông ấy không ngại ngần nói với người công nhân Việt Nam: “Người Việt các anh sẽ muôn đời khổ. Đấy là vì các anh chỉ biết nghĩ đến những cái lợi lộc nhỏ của cá nhân mà không biết nghĩ đến cái lợi lớn của chung”.

ảnh minh họa

Rồi viên kỹ sư minh hoạ: “Một cái vít chúng tôi phải mang từ Nhật sang giá 40.000đ mà rơi xuống đất thì công nhân Việt Nam các anh thản nhiên dẫm lên hoặc đá lăn đi mất vì nó không phải của các anh. Nhưng các anh đánh rơi điếu thuốc lá đang hút dở giá 1.000đ thì các anh sẵn sàng nhặt lên và hút tiếp cho dù nó bị bẩn chỉ vì nó là của các anh. Hay như cuộn cáp điện chúng tôi nhập về giá 5triệu/m, nhưng các anh cắt trộm bán được có vài trăm nghìn/m. Tất cả những việc làm đó mang lại chút lợi lộc cho các anh nhưng gây thiệt hại lớn cho doanh nghiệp vì chúng tôi phải nhập bổ sung hoăc nhập thừa so với cần thiết”.

Còn lái xe của viên kỹ sư đó thì được ông ấy tặng quà có giá trị và được nghe ông ấy “tâm sự” như sau: “Tôi rất cảm ơn anh lái xe an toàn cho tôi suốt 5 năm qua. Vì anh là người bảo đảm mạng sống của tôi nên anh làm gì tôi cũng chiều nhưng anh đừng tưởng anh làm gì sai mà tôi không biết. Anh đưa đón tôi ra sân bay quãng đường chỉ hơn 30km anh khai là hơn 100km tôi cũng ký, anh khai tăng việc mua xăng, thay dầu tôi cũng ký là vì tôi cần anh vui vẻ lái xe để tôi được an toàn. Nhưng anh và các công nhân Việt Nam đừng tưởng là các anh vặt được người Nhật. Các anh nên biết rằng lẽ ra chúng tôi có thể trả lương cao hơn hoặc tăng lương nhiều hơn cho các anh. Nhưng đáng phải tăng lương cho các anh 500.000đ thì chúng tôi chỉ tăng 200.000đ. Còn 300.000đ chúng tôi phải giữ lại để chi trả bù đắp cho những trò vụn vặt hay phá hoại của các anh. Cuối cùng là tự các anh hại các anh thôi. Còn chúng tôi cũng chỉ là lấy của người Việt cho người Việt chứ chúng tôi không mất gì cả”.

Phạm Trọng Thức
(Ghi theo lời kể của anh P.V.M, 40 tuổi, công nhân tại một doanh nghiệp Nhật Bản – khu công nghiệp Bắc Thăng Long, Hà Nội)

Đằng sau đồng USD Việt kiều Mỹ gửi về – Kỳ 2: Tỉ phú, thiếu nợ bởi nails

Từ 2008, khủng hoảng kinh tế lan rộng ra cả Mỹ và toàn thế giới, nghề nails cũng đi vào suy thoái. Việc kiếm tiền trở nên chật vật hơn khi người Mỹ cắt giảm nhu cầu làm đẹp.

Từ 2008, khủng hoảng kinh tế lan rộng ra cả Mỹ và toàn thế giới, nghề nails cũng đi vào suy thoái. Việc kiếm tiền trở nên chật vật hơn khi người Mỹ cắt giảm nhu cầu làm đẹp.

Người Việt không chỉ làm nails

Đi nhiều nơi mới thấy, chẳng hiểu sao người dân gốc Huế và Quảng Đà (Quảng Nam – Đà Nẵng) làm bác sĩ nhiều vô kể. Đi tới các phòng khám nào, cũng nghe tiếng Huế, tiếng Quảng thân thương.
Đặc biệt là dân Quảng Đà, lúc nào cũng có hội đoàn, giúp đỡ tương trợ lẫn nhau. Chứ các nhóm khác, hôm trước hôm sau là… cãi lộn rồi tan đàng xẻ nghé.

Nhắc tới những nghề mưu sinh của người Việt ở Mỹ, đầu tiên phải kể đến nghề nails. Theo nhiều nguồn báo chí trên mạng, ngôi sao Hollywood Tippi Hedren, nữ chính của bộ phim The Birds, là người khởi xướng cho nghề nails trong cộng đồng người Việt.

Vào khoảng thập niên 1970s, khi còn là một nhân viên cứu trợ quốc tế, trong chuyến tới thăm làng Hy Vọng ở thành phố Sacramento, thủ phủ bang California, bà gặp khoảng 20 phụ nữ Việt Nam tỏ vẻ yêu thích bộ móng tay của bà.
Hedren bèn giúp họ học nghề làm móng bằng cách mỗi tuần đưa thợ tới dạy nghề và thuyết phục trường Citrus Heights Beauty nhận 20 phụ nữ gốc Việt làm sinh viên để được hành nghề một cách chính thức.

Một gian hàng thẩm mỹ của người Việt trong khu thương mại Eden ở Virginia (vùng thủ đô Hoa Thịnh Đốn)

Và trong vòng 40 năm, từ 20 người phụ nữ đầu tiên đó, nails đã trở thành một đế chế quyền lực của người Việt trên đất Mỹ.

Người Việt sở hữu tiệm nails khắp mọi nơi trên đất nước này, từ miền Florida, Houston nắng ấm, tới tiểu bang California trù phú, băng ngang Midwest đầy bão tố, lên miền Bắc lạnh lẽo của Minnesota, Wisconsin hay sang khu vực Washington D.C. ắp đầy lịch sử.
Đâu đâu cũng thấy người Việt mở tiệm và làm thợ, đánh bạt những tiệm nails của người Mỹ chính gốc bởi sự khéo tay, nhã nhặn và cần cù của mình.
Thời điểm cực thịnh nhất của nghề nails là những năm 1980 tới trước năm 2008.
Nhà nhà làm nails, người người làm nails, bất kì khu Mỹ đen hay trắng, đâu đâu cũng thấy tiệm nails do người Việt làm chủ.
Một bộ full-set ngày đó tới $50. Tiệm nào cũng đông nườm nượp khách. Để trở thành thợ nails khá dễ. Không đòi hỏi bằng cấp đại học hay nói tiếng Anh trôi chảy. Chỉ cần kiên nhẫn và khéo léo, học vài trăm giờ, thi đậu hai phần lý thuyết và thực hành, sẽ được cấp bằng.

Người Việt thường sống co cụm
Hầu hết cư dân Việt Nam định cư ở California (40%) và Texas (12%). Tiếp theo là Washington (4%), Florida (4%) và Virginia (3%). Ba county (quận hay hạt) có nhiều cư dân Việt nhất ở California là Orange, Los Angeles, và Santa Clara. Mười metropolitan (siêu đô thị) có đông cư dân Việt nhất là: Los Angeles, San Jose, Houston, San Francisco, Dallas, Washington D.C., Seattle, San Diego, New York và Atlanta.

Mỗi một hoặc hai năm phải đóng tiền đăng kí mới lại. Nếu chuyển sang tiểu bang khác, phải đổi bằng hoặc thi lấy bằng mới tùy theo luật của từng bang.
Hồi đó, thứ Bảy hay Chủ nhật nào qua Eden, khu thương mại của người Việt nằm ở thành phố Falls Church (Virginia), tìm đỏ con mắt cũng không có chỗ đậu xe khi bà con Việt Nam tụ tập ăn hàng, mua sắm đông đúc quá.

Nhiều khi chạy lòng vòng cả tiếng trong vô vọng nhưng cũng không nỡ bỏ về vì thèm đồ Việt. Cuối cùng bạo gan nhét xe vô một chỗ bất kì rồi đi mua đồ mà cứ nơm nớp lo nó bị kéo đi. Hễ vô tiệm nào, thấy bà con xài tiền mặt nhiều (chủ yếu là tiền lẻ), mua đồ cả xe không ngần ngại, thì đoán chắc là dân làm nails. Không sai một tí.
Đó là nghề nuôi lớn không biết bao nhiêu sinh viên (trong đó có tôi) tốt nghiệp ra trường và đạt được giấc mơ Mỹ.
Nếu dân văn phòng kiếm mỗi tháng hai, ba ngàn, thì người làm nails vào mùa hè, có thể dễ dàng kiếm hơn $1.500/tuần, chưa tính tiền cò (tiền bo, tiền típ) lên tới vài trăm đô. Rủng rỉnh tiêu xài. Nhiều người trong số họ tiết kiệm, để dành vài năm, vay thêm ngân hàng, sang tiệm để làm chủ cho đỡ vất vả.

Đó là nghề nuôi lớn không biết bao nhiêu sinh viên (trong đó có tôi) tốt nghiệp ra trường và đạt được giấc mơ Mỹ.

Từ cực thịnh… đến thiếu nợ nhà băng
Nhưng bắt đầu từ năm 2008, khủng hoảng kinh tế lan rộng ra cả Mỹ và toàn thế giới, nghề nails cũng đi vào suy thoái. Việc kiếm tiền trở nên chật vật hơn khi người Mỹ cắt giảm nhu cầu làm đẹp.

Các chủ tiệm cạnh tranh không lành mạnh, đẩy giá xuống cực thấp, để hút khách về mình. Bộ full-set giảm xuống còn $30, có nơi chỉ $20. Nhiều người làm nails thường mua nhà to, xe đẹp, đâm ra thiếu nợ lớn ở ngân hàng. Tới khủng hoảng, trả không nổi nên bị nhà bank (ngân hàng) kéo nhà, kéo xe tùm lum hết.

Nổi tiếng nhất trong “đế chế nails” là tỉ phú Charlie Tôn Quý, ông chủ của hệ thống Regal Nails với hơn 1.100 tiệm trên khắp nước Mỹ, trong lòng các siêu thị của gã khổng lồ Walmart. Với doanh thu mỗi năm lên tới 450 triệu USD, trong tổng số 8,5 tỷ USD của ngành nails, (theo số liệu của tạp chí Nails vào năm 2014), chỉ từ việc sơn sửa móng tay chân đã khẳng định ưu thế tuyệt đối của người Việt trong lĩnh vực này.

Phần lớn thợ nails thường được chủ trả bằng tiền mặt (hoặc nửa tiền mặt, nửa ngân phiếu) nên họ (và chủ tiệm) không đóng hay đóng rất ít thuế thu nhập cá nhân và phúc lợi xã hội. Bảo hiểm với họ là một điều xa lạ.

Tất nhiên sau này, họ sẽ không được lãnh (hoặc lãnh rất thấp) social security (tiền hưu trí). Bị tai nạn hay bệnh tật (nhất là dị ứng với các loại hóa chất), sẽ không có bảo hiểm chữa trị và thất nghiệp sẽ không được lãnh trợ cấp.

Làm việc trong tiệm nails cũng rất phức tạp bởi tiền “tươi” trước mắt, bà con tranh giành khách lẫn nhau, dẫn tới việc bất đồng, thù ghét. Rồi nhiều tiệm nằm trong các khu tội phạm, an toàn cho thợ lẫn khách cứ lơ lửng trên đầu.

Gần đây, ở một số tiểu bang, chính quyền bắt đầu siết chặt các tiệm nails về vệ sinh, luật lao động, nhận người không bằng cấp, trả lương bằng tiền mặt, không đóng thuế đủ đầy… Cho nên việc kiếm tiền từ nghề nails cũng không dễ dàng như vài mươi năm trước.

Những thành phố lớn như New York, Los Angeles, Houston… tiệm và thợ quá đông, cạnh tranh dữ dội, hạ giá sát đáy. Muốn kiếm nhiều tiền, phải chấp nhận “hy sinh” đi tới những tiểu bang ít người Việt, lạnh lẽo ở miền Bắc hay khỉ ho cò gáy vùng Midwest.
Lan, bạn tôi, sống ở Los Angeles, đầu năm 2016 nhận được lời mời đi làm tận thành phố Wausau, tiểu bang Wisconsin với lời hứa lương mỗi tháng nếu ít hơn $5,000 thì sẽ bao lương, còn nhiều hơn thì ăn chia 4/6 (chủ 40%, thợ 60%).

Trong vòng một tháng, thu nhập của cô hơn $7,000, chưa tính tiền tip. Chỉ có điều, tiệm nằm giữa vùng hẻo lánh. Thành phố buồn hắt hiu, ngoài việc đi làm xong cũng chả đi đâu ngoài về phòng trọ, chui vào mền cho bớt lạnh.

Có người từ California quen với cuộc sống sôi động, đông đúc, bay qua vì lời mời quá ư hấp dẫn, làm đúng một buổi, chịu không nổi cái lạnh và buồn, lật đật nhờ người chở ra phi trường bay về lại nhà liền, chứ ở lâu, chắc chết vì tự kỷ. Sau một tháng làm ở Wausau, nhớ con quá, Lan cũng bay về lại Los Angeles. Cô gọi đó là thành phố “Quá sầu”. Chưa kịp quen hơi, béng tiếng, thì đã vội vã bỏ đi.

Nhưng dù sao đi nữa, tới bây giờ nails vẫn là nghề mặc định nuôi sống cho rất nhiều gia đình Việt Nam ở Mỹ. Nó giúp nhiều người Việt mới tới Mỹ không rành tiếng Anh ổn định được cuộc sống, kiếm đủ tiền nuôi nấng thế hệ thứ hai, thứ ba giỏi tiếng Anh, vô đại học, có bằng cấp, tìm công việc tốt hơn, thoát khỏi cái kiếp “ôm chân Mỹ đen” như nhiều người ác miệng vẫn hay nói.
Chả trách, đi đến đâu, nhìn mặt tôi, sau mấy lời xã giao bâng quơ, người ta cũng hỏi: “làm nails hay làm hãng?”.

 

160.000 người Việt Nam đang cư trú bất hợp pháp
Theo thống kê dân số năm 2010 (thống kê 10 năm một lần) của U.S Census Bureau (cục Điều tra Dân số Hoa Kỳ), có tổng cộng 40.738.224 người nhập cư (U.S Census Bureau định nghĩa người nhập cư – hay cư dân là những người khi sinh ra không mang quốc tịch Mỹ) đang sống trên đất Mỹ.
Đông nhất là từ Mexico (11.489.387 người), kế tới là Ấn Độ (1.974.305), Phillipines (1.861.996), Trung Quốc (1.719.819), Việt Nam (1.264.188), El Salvador (1.254.501), Cuba (1.114.864), Hàn Quốc (1.105.653)…
Đến nay, hầu hết cư dân Việt Nam đến Hoa Kỳ là những người thuộc diện thường trú hợp pháp qua các chương trình ra đi có trật tự như HO, ODP, diện đoàn tụ, hoặc được gia đình bảo lãnh.
Có rất ít cư dân Việt Nam sang Mỹ bằng đường tuyển dụng lao động. Tuy nhiên, tính đến tháng 1.2012, uớc tính khoảng 160.000 người Việt Nam đang cư trú bất hợp pháp tại Hoa Kỳ, chiếm khoảng 1% trong tổng số 11,4 triệu người, đứng thứ mười ở Mỹ.
Họ chủ yếu là những sinh viên ra trường không kiếm được việc làm, OPT (Optional Practical Training, một dạng giấy phép lao động dành cho sinh viên quốc tế) hết hạn, hay người du lịch tìm cách trốn ở lại luôn không về nữa.
Theo thống kê, khoảng 23% cư dân Việt Nam trong độ tuổi từ 25 tuổi trở lên đã có bằng cử nhân hoặc cao hơn (so với 37% của cư dân gốc Đông Nam Á và 28% của tổng số cư dân Mỹ). Bình quân thu nhập của mỗi gia đình cư dân Việt Nam là 55.736 USD, thấp hơn đáng kể so với thu nhập bình quân của cư dân gốc Đông Nam Á (65.488 USD), nhưng cao hơn so với bình quân cư dân tại Mỹ (46.983 USD) và người Mỹ gốc (51.975 USD).
Mặc định là thế, nhưng theo thống kê của U.S Census Bureau, có tới 28% cư dân Việt làm trong các lĩnh vực quản lý, kinh doanh, khoa học và nghệ thuật (so với 30% toàn bộ cư dân), 32% trong lĩnh vực dịch vụ, 14% làm ở lĩnh vực liên quan tới bán hàng và văn phòng, 5% trong lĩnh vực khai khoáng, cầu đường, bảo dưỡng, và 20% làm ở lĩnh vực sản xuất, vận tải và vận chuyển hàng hóa.
Suy ra, nghề nails (làm móng), hãng hay phục vụ chỉ chiếm một phần không lớn trong cộng đồng cư dân Việt.
Nhiều người (trong đó có tôi) với tấm bằng đại học, thạc sĩ, tiến sĩ cũng bon chen làm quản lý, kinh doanh, khoa học, luật sư, hay bác sĩ, làm rạng danh hai chữ Việt Nam trên xứ người.

Nguồn: thanhnien.vn /Nguyễn Hữu Tài

Đằng sau đồng USD Việt kiều gửi về – Kỳ 1: Làm nails hay làm hãng?

Nhiều người Việt ở Mỹ nói riêng và ở nước ngoài nói chung, có thói quen lo cuộc sống bên này thì ít, mà lo bên Việt Nam thì… nhiều.

Khách Mỹ đến tiệm nails của người Việt

Chắc do Mỹ là đất nước có nhiều cơ hội. Người có sức làm nhiều, sẽ kiếm được nhiều tiền. Người ít sức làm ít, sẽ có ít tiền. Nên ai cũng nghĩ nghĩ định cư nước ngoài như sang tới Mỹ rồi, có việc là kiếm được tiền, bên Việt Nam còn khó khăn, vất vả nên ít nhiều mình phải giúp.

Khổ vì cái “mác Việt kiều”

Mà cũng đúng, lúc chưa đi Mỹ, mỗi lần thấy Việt kiều về nước áo lụa quần là, xài tiền như nước nên nghĩ bên này sướng lắm. Viết thư qua lại với bạn bè, tôi cũng nghĩ bên đó không cần làm gì hết, tiền trên trời rớt xuống kịnh kịnh để xài, cứ như lá trên cây, ra nhón gót hái sẽ có cả rổ để xài. Bạn tôi cười như điên, bảo qua đây thì biết.

Mười mấy năm lặn ngụp xứ Mỹ. Rốt cục rồi cũng sáng mắt ra. Mỗi tháng mở mắt, bạn sẽ thấy đủ thứ các loại “bill” (hóa đơn) bọng. Từ hóa đơn nhà, tới xe, bảo hiểm, điện thoại, thức ăn, credit card, chi tiêu lặt vặt. Nợ nần tự lo, chứ chẳng mấy ai kí trả giùm, kể cả họ hàng, ruột thịt.

Định cư nước ngoài mọi người đều ý thức cái sự thật hiển nhiên đó. Vì thế, đa số đều cố làm việc, lập kế hoạch chi tiêu rõ ràng nếu không muốn vỡ nợ, ra đường mà ở.

Hồi ba tôi còn sống, cứ mỗi tháng anh chị lãnh lương, ba đều thầm thì, ráng nhín nhịn một ít gửi về bên nhà giúp đỡ anh chị tụi bây nhen. Mới qua mà, cuộc sống còn nhiều khó khăn, khốn khó trăm bề, đủ thứ phải chi tiêu.

Anh chị tôi đi làm gục mặt trong hãng không thấy mặt trời, nên nhiều bữa nghe ba nói hoài cũng bực, bảo, bộ chỉ có mấy người bên đó là con, bên này hổng phải, nên ba lo cho bên đó hơn heng.

Bên trong một tiệm nails do Thành Hưng, bạn tôi làm chủ, ở thành phố Greensburg, bang Philadelphia.

Thương nhất là cô chú chủ nhà, gốc Bến Tre. Gần sáu mươi rồi, mà sáng nào cũng dậy thiệt sớm nấu ăn cho cả nhà, để con cái có đồ ăn mới tươi ngon mang theo tới chỗ làm. Cô chú “cày” dữ lắm, tới hai ba job (công việc).

Thứ bảy, chủ nhật cô chú cũng không chẳng chịu ở nhà nghỉ ngơi. Hỏi nhà nhỏ xíu, trả gần hết rồi, cô chú đâu cần gì phải làm cho dữ? Cô chúm chím cười, làm để lo cho lũ nhỏ còn ở lại bên quê. Với lại để dành mua thêm đất, cất nhà, mai sau về dưỡng già chứ hổng chịu nổi mùa đông lạnh lẽo xứ này nữa.

Mười sáu năm sau gặp lại, cô chú đã bảy mấy, con cái mang qua đây gần hết, nhà cửa gì cũng cất xong, lương hưu cũng có rồi, mà hổng thấy về Việt Nam dưỡng già. Ngày ngày vẫn phải xách xe đi làm cho hãng mỹ phẩm.

Tối lãnh việc dọn dẹp, lau chùi mấy cái văn phòng. Hỏi sao cô chú không nghỉ ngơi cho khỏe, sao cứ cực khổ hoài. Cô cười móm mém, vẫn còn hai đứa bên đó, chưa qua được. Với lại cả đống bên này còn khó khăn. Thôi còn sức thì còn làm, lo cho tụi nó.

Đôi khi nghĩ lại, chính tính thởi lởi, bao đồng, ham lo của bà con bên này, tạo cho người thân và gia đình bên Việt Nam bản tính dựa dẫm và ỷ lại.

Nhiều gia đình tôi biết, có con gái lấy chồng Mỹ, vất vả làm nails kiếm tiền. Còn bên đó, cả nhà ba bốn thế hệ hổng chịu đi làm, cứ kéo về ở hết trong nhà, đợi mỗi tháng con gái gửi về ít trăm bạc tiêu xài, phè phởn.

Người Việt làm nails như thương hiệu

Có một sự mặc định trong nghề nghiệp hầu như ở Mỹ ai cũng biết.

– Người Mexico và các nước Nam Mỹ chuyên làm cầu đường, xây dựng và phụ bếp.

– Người Hoa buôn bán và mở nhà hàng trong các Chinatown.

– Người Việt làm nails và hớt tóc.

– Người Ấn Độ, Pakistan và các nước Nam Á làm chủ cây xăng, cửa hàng tiện lợi.

– Người Hàn làm giặt ủi và mở nhà hàng trong các Koreantown.

– Người Philippines và các nước gốc châu Phi làm y tá và giúp việc nhà…

Thỉnh thoảng ra ngoài, gặp người Việt, sau mấy câu xã giao kiểu: Tên gì? Ở đâu? Chạy xe gì? Mua nhà chưa? Lấy vợ chưa? Mấy cháu rồi? Thì sẽ nghe tiếp hai câu quen thuộc: Qua Mỹ lâu chưa? Làm neo hay làm hãng?

Lúc đầu tôi cũng hơi bực mình với mấy câu hỏi có phần soi mói, vô duyên kiểu này và nghĩ thầm trong bụng, bộ người Việt không biết làm gì khác hơn ngoài neo với hãng? Mà thôi riết cũng quen, có bực cũng chẳng được gì. Vì trong đầu họ đã có một sự mặc định như vậy rồi.

Vả lại nghề nào làm ra tiền bằng bàn tay với khối óc để nuôi sống bản thân và gia đình thì đều đáng được tôn trọng.

Nói vậy thôi chứ nhiều khi tôi cũng thấy tức anh ách trong bụng.

(còn tiếp)

Nguyễn Hữu Tài

Muốn người khác coi trọng, hãy trở thành trân châu, đừng là cát…

Con người nếu muốn được người khác coi trọng thì tự bản thân phải trở thành xuất chúng, giống như ngọc trai trên cát vậy, cùng là chất liệu ấy nhưng giá trị lại khác xa rất nhiều, chỉ nhìn qua cũng có thể dễ dàng nhận thấy.

Có một chàng trai trẻ luôn tự cho mình là một người tài giỏi. Sau khi tốt nghiệp đại học, anh ta đi tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không tìm được một công việc như bản thân mong muốn.

Anh ta cảm thấy ông trời thật bất công vì cho rằng bản thân tài giỏi vậy mà lại không gặp được may mắn. Sau nhiều lần trắc trở, anh ta cảm thấy tuyệt vọng cùng cực.

Thế rồi một ngày kia, người thanh niên này trong lúc tuyệt vọng đã tìm đến bờ sông để tự tử. Đúng lúc anh ta định gieo mình xuống nước thì gặp một ông lão đi tới.

Hãy là trân châu, đừng là cát

Ông lão nhìn thấy vậy bèn hỏi anh ta nguyên do tại sao lại phải đi tự tử.

Người thanh niên nói: “Cháu cảm thấy tuyệt vọng quá! Trong xã hội không có ai trọng dụng cháu, họ không thừa nhận khả năng của cháu!”.

Ông lão nghe xong, không nói lời nào mà cúi người xuống và nhặt lên một hạt cát, rồi ông đưa cho người thanh niên này nhìn nhìn một lát.

Sau đó ông thả cho hạt cát này rơi xuống dưới, rồi ông hỏi: “Cậu hãy nhặt hộ tôi hạt cát mà tôi vừa làm rơi xuống dưới nhé!”.

Người thanh niên ngạc nhiên nói: “Việc này vốn là điều không thể, ở đây toàn là cát, hạt nào cũng giống hạt nào mà, sao phân biệt được chứ!”.

Ông lão không nói gì mà lấy trong túi của mình ra một viên ngọc trai óng ánh. Sau đó, ông cũng để viên ngọc trai này rơi xuống và nói với người thanh niên rằng: “Cậu có thể nhặt được viên ngọc trai mà tôi vừa làm rơi xuống không?”.

Người thanh niên nhanh nhảu trả lời: “Đương nhiên là được ạ!”

(Ảnh: Internet)

Lúc này, ông lão mới nói tiếp: “Vậy cậu đã minh bạch ra chưa? Cậu nên biết rằng, hiện tại bản thân mình còn chưa phải là viên ngọc trai. Cho nên, cậu không thể yêu cầu người khác lập tức thừa nhận mình được. Nếu như muốn được người khác thừa nhận, thì cậu phải nghĩ cách để biến mình thành một viên trân châu ngọc trai đã”.

Người thanh niên nhìn ông lão rồi nở một nụ cười như để nói rằng anh đã hiểu rõ ràng những lời ông nói.

Trong cuộc sống của chúng ta cũng vậy, đôi khi chúng ta cứ tự nghĩ rằng mình là “viên ngọc trai” nhưng kỳ thực chúng ta có thể vẫn còn đang là “hạt cát” mà thôi.

Vì vậy, nếu muốn được đứng ở vị trí cao hơn người khác thì đương nhiên chúng ta phải có một điều gì đó nổi trội giống như “chim hạc giữa đàn gà” vậy. Chỉ có một chút xem thường và xem nhẹ của người khác mà chúng ta đã không thể nhẫn nhịn nổi thì sao có thể đạt được sự huy hoàng?

Nếu muốn bản thân trở thành xuất chúng hơn người thì phải cố gắng để tự mình trở thành một viên ngọc trai. Có như vậy, người khác mới dễ dàng nhận ra và thừa nhận chúng ta!

Người cô đơn dễ bị đột quỵ

Những người cô đơn và người bị cô lập có nguy cơ cao mắc bệnh tim và đột quỵ, theo các nhà khoa học Anh.

Các nhà nghiên cứu đã phân tích dữ liệu từ hơn 180.000 người, trong đó 4.600 người đã từng bị cơn đau tim, đau thắt ngực và hơn 3.000 người đã bị đột quỵ. Các dữ liệu tổng hợp cho thấy, sự cô đơn và bị cô lập tăng 29% nguy cơ đau tim hoặc cơn đau thắt ngực và 32% nguy cơ đột quỵ.

Nghiên cứu trước đây cũng chỉ ra sự cô đơn có liên quan đến suy giảm hệ thống miễn dịch, huyết áp cao và chết sớm. Cảm giác cô đơn ảnh hưởng trực tiếp đến quá trình sinh lý gây ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần, làm tăng huyết áp, tăng viêm, tăng nguy cơ xơ vữa động mạch và đau tim.

Vị trí an toàn trên xe hơi cần biết

Bạn có thể không vui khi phải ngồi ở ghế sau mà lại còn ngồi giữa, nhưng bạn có biết đó là vị trí an toàn nhất trên xe hay không?
Vị trí an toàn nhất trên xe hơi

Ghế giữa sau xe thường là chỗ ít êm ái nhất, lại không có chỗ để chân rộng rãi, nên đa số mọi người không bao giờ chọn ngồi chỗ đó, mà nếu bị ngồi đó thì ai cũng mặt nhăn mày nhó rất khó chịu. Thế nhưng đó lại là vị trí an toàn nhất trên xe.

Ghế sau, chính giữa, vị trí số 3 chính là chỗ ngồi an toàn nhất dù thiếu thoải mái nhất. (Ảnh; Internet)

Trên thực tế, ai cũng biết ghế sau luôn luôn an toàn hơn ghế trước. Theo các nghiên cứu viên thuộc Đại học Buffalo về số thương vong liên quan đến chỗ ngồi trong các vụ đụng xe, người ngồi ghế sau an toàn hơn người ngồi ghế trước từ 57% đến 86%. Đáng ngạc nhiên hơn chính là người ngồi giữa sẽ được 25% an toàn hơn hai ghế cạnh cửa sổ.

Tại sao ghế giữa lại an toàn nhất?

Ghế giữa nằm ở vị trí xa nhất và ít chịu tác động nhất của xung lực khi xảy ra va chạm. Vì thế mà nếu bạn bị đụng xe ở ngã tư, ghế bên sẽ chịu tác động trực tiếp nặng nề nhất, trong khi ghế giữa hầu như không chịu ảnh hưởng gì.

Vị trí an toàn nhất cho trẻ em

Dựa trên một nghiên cứu của Viện Nhi khoa Hoa Kỳ, trẻ em ngồi ở ghế giữa phía sau sẽ giảm được 43% nguy cơ chấn thương so với khi ngồi ở ghế gần cửa sổ.

Tuy nhiên cha mẹ cũng nên nhớ cho con mình gài dây an toàn trước ngực. (Ảnh: Internet)

Bên cạnh đó, Ủy ban An toàn Giao thông Xa lộ Quốc gia Mỹ khuyến cáo tất cả các bậc phụ huynh nên cho trẻ em dưới 13 tuổi ngồi ở ghế giữa sau xe. Tuy nhiên họ cũng nói thêm rằng vị trí này an toàn nhất chỉ khi được cài dây an toàn chéo trước ngực chứ không chỉ dùng dây an toàn ngang thắt lưng.

Vị trí nguy hiểm nhất với xe cửa lùa

Với những chiếc xe 16-29 chỗ có cửa chính nằm giữa thân xe thì những ghế sát cửa sổ là ít an toàn nhất do những hành khách ngồi tại đó dễ bị thương do mảnh kính vỡ hoặc bị va đập mạnh. Ngoài ra họ còn khó lòng thoát ra ngoài khi chẳng may có tai nạn.

Những ghế gần cửa lên xuống và nằm giữa xe là an toàn nhất. (Ảnh: Internet)

Như vậy, những ghế sát cửa chính hoặc ở giữa vẫn là vị trí an toàn nhất do ở cách xa vị trí va chạm và khi có biến, các nhân viên cứu hộ sẽ tìm đến cửa chính xe đầu tiên.

Vị trí an toàn nhất trên xe buýt

Ai cũng biết ghế của tài xế là nơi an toàn nhất do họ là người cầm lái và khi có sự cố, họ sẽ theo bản năng biết cách lèo lái chiếc xe sao cho bản thân họ không bị thương tích gì. Tuy nhiên với hành khách thì đây lại là một câu chuyện hoàn toàn khác.

Hãy cùng xem hình vẽ dưới đây để biết vị trí nào là an toàn nhất trên một chiếc xe buýt nhé.

Vị trí nào là an toàn nhất trên xe buýt? (Ảnh: Hungry Suitcase)

Như bạn có thể thấy, những ghế ngay sau ghế tài xế sẽ chịu ảnh hưởng nặng khi xe buýt bị đâm trực diện. Còn hành khách ngồi những ghế sau đó cũng sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều do ngồi ở khu vực còn chịu ảnh hưởng mạnh của quán tính, khi xe bị đâm sẽ nhào tới trước.

Tương tự với các ghế phía sau, những người ngồi ở hàng ghế cuối sẽ bị chấn thương nặng nhất nếu xe bị va chạm từ đằng sau và các hành khách ở những hàng ghế liền trên cũng sẽ theo quán tính ngã ngửa ra sau và bị chấn thương cổ.

Như vậy, ngoài vị trí của bác tài ra thì những hàng ghế giữa là an toàn nhất. Bên cạnh đó, vì ở nước ta các xe đều di chuyển ở làn bên phải nên khi lên xe buýt, nếu được, bạn hãy chọn những ghế giữa nằm ở bên phải gần cửa lên xuống nhé.
Nguồn YAN

Dù là ai đi nữa… cũng đọc ngay đi để đến khi chết không phải hối hận

Một lời bất cẩn có thể gây bất hòa. Một lời độc ác có thể làm hỏng cả cuộc đời. Một lời đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng. Một lời yêu thương có thể đem lại hạnh phúc.

1. Đừng xem trọng bề ngoài vì nó có thể đánh lừa bạn. Đừng xem trọng sự giàu sang vì nó có thể mất dần. Hãy đến với người biết làm bạn cười, vì chỉ có nụ cười mới biến ngày buồn thành vui. Chúc bạn tìm được người như thế.

2. Hãy đến nơi bạn thích, hãy trở thành người mà bạn muốn. Bởi lẽ, bạn chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để thực hiện tất cả những gì mong mỏi. Chúc bạn có lòng can đảm.

3. Khi cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra. Thường bạn sẽ ngắm mãi cánh cửa đóng lại để rồi không thấy cánh cửa đang mở ra. Chúc bạn nhận ra cánh cửa của mình.

4. Bạn sẽ chẳng biết mình đang hưởng gì nếu không mất nó. Bạn sẽ chẳng mong mỏi gì nếu không mất nó. Chúc bạn không biết để không chịu đau khổ như thế.

5. Luôn đặt mình vào vị trí của người khác. Nếu trong vị trí đó, bạn thấy đau, có lẽ người kia cũng sẽ cảm thấy như vậy.

6. Một lời bất cẩn có thể gây bất hòa. Một lời độc ác có thể làm hỏng cả cuộc đời. Một lời đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng. Một lời yêu thương có thể đem lại hạnh phúc.

7. Bạn không phải là họ, nên những gì họ trải qua bạn không được nếm trải. Vậy nên dù độc miệng đến đâu cũng đừng mở miệng phán xét người khác. Hãy sống đời của mình, đừng đứng bên ngoài đám cháy đổ dầu vào… Như thế ác tâm lắm!

8. Đời này, chỉ có chính bạn mới hiểu bạn nhất. Không phải mẹ bạn, không phải người yêu bạn, không phải bạn thân bạn, không phải thầy bói… mà là bạn. Vậy nên hãy tỉnh táo trước khổ đau và nhẹ nhàng trước sung sướng. Sốc hay không là do tâm mình thôi.

9. Đừng bao giờ nghĩ, mình luôn luôn đúng. Vì thực sự, ai khi đưa ra chính kiến cũng nghĩ như bạn. Hãy mở lòng để nghe người khác nói.

10. Cũng đừng bao giờ nói xấu ai. Vì lỡ đâu ở một nơi nào đó, một khoảnh khắc nào đó tên của bạn cũng được nhắc tới với những điều không hay ho, đơm đặt. Khẩu nghiệp tự thân mà ra cả.

11. Chúc bạn có đủ hạnh phúc để được dịu dàng, đủ từng trải để được mạnh mẽ, đủ nỗi buồn để biết cảm thông, đủ hy vọng để biết hạnh phúc.

Và điều này quan trọng lắm, là hãy bơ đi mà sống. Vì cuộc đời này ngắn lắm. Đừng vì một vài người dơ bẩn khiến đời mình mệt mỏi. Cứ bình an, cứ hạnh phúc, cứ vui tươi, cứ trẻ trung và giỏi giang đi… Không cần trả thù, kẻ xấu sẽ tự uất ức mà héo mòn!