Tag Archives: đàn ông

Vì đàn bà chắc cũng chẳng thể chung thủy được… như đàn ông

Dear.vn – Đàn bà biết không… Chúng ta hay chê trách bọn đàn ông không chung thuỷ, nhưng thực ra, chính bản thân đàn bà cũng không chung thuỷ với lựa chọn của mình.

Tôi kể đàn bà nghe thử đúng không nhé.

Ngày mười lăm, chúng ta thích bọn đàn ông đẹp. Chỉ cần đẹp thôi, không cần bất cứ thứ gì khác. Mẫu hình lý tưởng lúc bấy giờ là những anh chàng ca sĩ bảnh bao, có khi hơi nữ tính, ngọt ngào, dịu dàng với những bản tình ca sến rện. Đó là mẫu thích hợp nhất cho những giấc mơ bạch mã hoàng tử còn sót lại từ ngày xửa ngày xưa. Rồi thì chúng ta mua hình chúng về, dán đầy phòng đầy nhà để khoảng vài năm sau lại tự tay xé bỏ kèm theo hai chữ, “thấy gớm”.

Ngày hai mươi, chúng ta thích bọn đàn ông trưởng thành. Ta đã quá chán ngán lũ trai bằng tuổi suốt ngày chỉ biết có đá banh hay chơi game, cafe tụ tập bạn bè bên bàn nhậu. Loại đấy, chúng ta chỉ cặp bồ dăm ba tháng rồi lại chẳng đi đến đâu. Lúc này, mẫu đàn ông chúng ta thích là bọn đàn ông văn phòng lịch thiệp, thậm chí, có gia đình rồi cũng được, vì đấy là minh chứng cho việc hắn sống trách nhiệm. Nhưng đàn bà cẩn thận, bọn đàn ông ấy cũng đểu khôn lường. Chúng hay dùng cái câu “gia đình không hạnh phúc” hòng lôi đàn bà lên giường, rồi sau đó, dĩ nhiên chúng lại về để làm chồng, làm cha. Để lại trong chúng ta một cái lỗ hổng không chỉ bên dưới mà còn trong tim.

Ngày hai lăm, đàn bà chúng ta cần đàn ông giỏi. Khi đó, chúng ta đã tiếp xúc với nhiều đàn ông rồi, đã đi làm và có những mối giao tiếp xã hội, cũng vì vậy mà chúng ta hiểu rằng chỉ có đàn ông giỏi mới có thể mang đến một cuộc sống an toàn cho bản thân. Nhiều người ở tuổi này lầm giữa đàn ông giàu và giỏi. Giỏi chưa chắc đã giàu mà giàu thì cũng chưa chắc là giỏi. Nhưng giỏi sẽ có khả năng để giàu, còn giàu mà không giỏi thì rất có khả năng sẽ nghèo. Chính vì ở tuổi này, đàn bà mơ hồ nghĩ về hai chữ gia đình thế nên mới cần một gã đàn ông giỏi.

Ngày ba mươi, đàn bà lại cần đàn ông khoẻ. Tuổi này rồi, chúng ta thỉnh thoảng thấy ngán đàn ông. Bọn chúng ngoài việc gây cho chúng ta những nỗi đau vô hình thì hình như chả được tích sự gì. Nhìn bạn bè con cái đùm đề, mỗi việc ngồi cafe cũng nơm nớp lo chồng làm về không có con, chúng ta cười khẩy, thấy chán ngán. Rồi để tối lại một mình vào bar, hút điếu thuốc, uống chai bia. Đàn bà tuổi này, cần đàn ông đủ khoẻ để cho mình ngã đầu vào khóc, đủ khoẻ để kéo mình ra khỏi cái vỏ bọc cứng nhắc cho tâm hồn yếu đuối bên trong, và còn đủ khoẻ để hiểu rằng đàn bà chỉ lên đỉnh với người đàn ông cho mình thật nhiều cảm xúc.

Ngày ba lăm, đàn bà cần một người đàn ông điềm đạm. Chúng ta chả còn cần tình nhân, người yêu hay những gã đàn ông hò hẹn, đẩy đưa. Chỉ đơn giản là cần một người bạn. Đàn ông ít nói càng tốt, vì để đàn bà nói và tưởng rằng gã đang lắng nghe. Chỉ là thỉnh thoảng mệt mỏi, lại gọi cho nhau, ăn một bữa tối, nói xấu gã sếp hói đầu, bụng phệ bắt nhân viên làm nhiều mà chẳng chịu tăng lương, uống thêm một ly rượu vang, rồi ra xe, nói rành mạch, “Anh về với vợ con đi, em tự chạy xe về được mà…”

Và ngày bốn mươi, đàn bà bỗng dưng cần một đứa con. Một đứa con thôi chứ chẳng cần chồng. Nhìn bạn bè lo lắng cho việc chọn trường cấp hai cho con mình, đàn bà bỗng dưng thèm làm mẹ, thèm cái thiên chức tưởng như dễ dàng mà sao tới phiên mình cái nó hẩm hiu, trắc trở. Thôi thì, phước phần ai thì người nấy hưởng. Rồi thì đàn bà cay đắng nhận ra rằng, dù là đứa con mình mang nặng đẻ đau, nhưng đến lúc cất tiếng gọi, nó vẫn gọi “ba ba” trước khi gọi mẹ. Rồi thì cái kiếp đàn bà còn trôi về đâu? Có tìm được bến đàn ông nào đặng mà neo đậu?

Thương lắm, đàn bà ơi…

Còn đàn ông, họ chung thuỷ lắm.

Dù là hai mươi, bốn mươi hay sáu mươi, họ chỉ cần đàn bà có được ba thứ:

– Trẻ đep, nghe lời và dzú bự.

Vì sao phụ nữ nên chọn đàn ông tuổi 30

Tôi đã đang dần tiến đến cái mốc 30, một trong những mốc vô cùng quan trọng của tiến trình “tiến hóa” thành đàn ông. Và đây, là một đoạn “đúc kết” có thể nói đúng đến 90% cho cánh đàn ông tuổi 30. Mời các bạn đọc:

Những năm 20, người ta uống bia, uống rượu đến mức ngủ lúc nào không biết. Tỉnh dậy thấy ngổn ngang bạn bè, ngổn ngang nôn mửa. Đàn ông 30, tối bắt đầu nhìn đồng hồ căn giờ ngủ, không quên súc miệng nước muối, cuốn khăn giữ ấm họng. Bắt đầu biết lo cho bản thân hơn. Tần số các cuộc nhậu nhẹt thâu đêm suốt sáng giảm dần. Bắt đầu để ý đến sức khỏe và cân nặng.

Đàn ông 30 sau khi đi qua cả một thời trai trẻ nhiệt huyết, bốc lửa của tuổi 20, đã đi, đã đến, đã chinh phục, đã thất bại, đã trải qua những cảm xúc thăng hoa tuyệt vời cũng như cảm giác cay đắng tưởng như tận cùng. Nhìn lại những tháng năm đi qua bỗng thấy hun hút trống trơn, có lúc giật mình thảng thốt.

Những năm 20, người ta có thể diện một chiếc quần bò lỗ chỗ, mặc áo pull in hình Manowar, tự tin đeo khuyên tai, tự chọn cho mình màu tóc ưa thích. Khi 30, người ta bắt đầu chuộng hơn quần âu, một sơ mi măng séc là phẳng. Người ta cũng bắt đầu chọn cho mình một chiếc cà vạt hợp tâm trạng. Khi 30 còn diện quần jeans bạc phếch, nhuộm tóc khác màu đen đã có cảm giác lạc điệu.

đàn ông tuổi 30

Cái thời 20 máu lửa, sẵn sàng dựng xe, vác chầy xông vào nhau chỉ vì một lời xúc phạm. Đàn ông 30 bình thản trả lời “không muốn gì cả” khi một thằng oắt con đầu vàng, quần côn bó, ép xe vào lề đường hất hàm “muốn gì?”. Đàn ông 30 bắt đầu có khái niệm “chỉ số AQ đủ dùng”.

Đàn ông 30 bắt đầu cảm thấy nhu cầu tất yếu cạo râu, sửa gọn lông mũi, xịt nước thơm mỗi khi bước ra khỏi nhà. Đàn ông 30 bắt đầu ăn mặc không theo một hình mẫu, không theo một thần tượng nào, bắt đầu làm đẹp không chỉ dành cho các cô gái mà phần nhiều để cảm thấy đàng hoàng, tự tin tiếp xúc với các đối tác làm ăn, giao dịch. Đàn ông 30 cảm thấy tự tin khi mặc vest.

Đàn ông 30 bắt đầu cho mình cái quyền đòi hỏi một vị trí trong xã hội, đòi hỏi vai trò của mình trong cuộc sống, trong tổ chức. Nhu cầu muốn khẳng định mình. Đàn ông 30 đi đường ít khi ngoái lại nhìn theo một cô gái trẻ đẹp để thầm xuýt xoa về thân hình nhưng lại thường xuyên ngoái nhìn theo một chiếc xe đẹp hay một người đàn bà nền nã. Đàn ông 30 nhìn thấy vẻ đẹp của người đàn bà 30.

Đàn ông 30 “thèm” một chân dài nhưng “cần” một sự cảm thông, cần một điểm tựa tâm hồn. Đàn ông 30 muốn một mái ấm, tìm cho mình một người đàn bà có thể đi tiếp quãng đường tương lai. Bắt đầu hình dung về ngôi nhà và những đứa trẻ. 30 là lúc bắt đầu cảm thấy tự tin, cảm nhận được sức gánh của đôi vai mình, đủ tự tin và bình thản để hứng chịu những thử thách của cuộc đời.
Đàn ông 30 bắt đầu lôi những giấc mơ lóng lánh, leng keng một thời tuổi trẻ ra để đổi lấy những mục tiêu thực tế hơn và đôi khi giản dị hơn. Đàn ông 30 dám nghĩ, dám làm, dám chơi, dám đối mặt với thất bại và cũng dám dừng. Đàn ông 30 bắt đầu phân biệt được ranh giới của sự lố bịch, nhìn thấy được cái ngưỡng đủ. Đàn ông 30 đủ tinh tế để vượt qua những giá trị phù phiếm.
Tuổi 30, đàn ông dần tự tin để thấy mình là đàn ông khi đứng trước phụ nữ, dám nhìn sâu vào mắt đối phương để tìm sự đồng điệu về cảm xúc. Đàn ông 30 biết yêu và có trách nhiệm hơn với cảm xúc của mình, cũng biết gìm mình trước những thất bại, bình thản trước tai họa. Thấm thía được nỗi cô đơn, thấm thía được sự bội bạc, cảm nhận được đến tận cùng sự ấm áp tình người mà con người dành cho nhau. Khác hẳn cái yêu thời 20, yêu và vô trách nhiệm với tình yêu, vô trách nhiệm với chính bản thân mình.
Đàn ông 30 khi nghĩ về gia đình có thêm trách nhiệm. Cậu bé 20 nghĩ về bố mẹ với những sự ràng buộc, gò bó khuôn khổ gia đình. Đàn ông 30 nghĩ về bố mẹ ngoài nỗi nhớ còn kèm theo mong muốn mình được làm chỗ dựa, được che chở cho gia đình.
– – –
Còn bạn, năm nay, bạn bao nhiêu tuổi?

Yêu đàn ông từng trải

Có một người đàn ông yêu tôi anh ấy không bao giờ hỏi về quá khứ của tôi, không trách mắng tôi, và dù có say đến đâu anh ấy cũng nhất định về nhà với tôi.

Đó là người đàn ông – người đàn ông từng trải tôi yêu.
Vì sao tôi yêu “đàn ông từng trải”?.
Đàn ông từng trải, ít khi khoe khoang những thứ bản thân đã làm được, mà chịu khó kể về quá trình đã làm những gì để có được thành quả. Họ sẽ chia sẻ kinh nghiệm chứ không khoác lác về thành tích phù phiếm, với họ thành quả họ có được trả bằng rất nhiều lần “ngã”.

Đàn ông từng trải, họ không sợ lời thiên hạ, chỉ sợ bản thân nản lòng, là người đàn ông luôn đặt mục tiêu cố định và tiến về phía trước. Họ là những người hành động nhiều hơn lời nói, chỉ khi làm được họ mới nói về nó.

Người đàn ông từng trải, họ qua rồi giai đoạn trẻ trung để “Thử” và “Sai”. Họ có thể đã sai rất nhiều để tiếp tục thử nên cần đạt được những giá trị nhất định, và khi đạt được rồi lại ít khi nói tới.
Họ luôn biết điểm dừng của những cuộc vui với từng mối quan hệ, ngay cả trên bàn rượu cũng là công việc ít khi họ rong chơi với họ không còn thời gian cho mối quan hệ chơi đùa. Và dù có phê díu họ cũng nhất định phải về nhà ngủ.

Đàn ông từng trải, họ biết giá trị của một người phụ nữ yêu họ. Có thể trải qua nhiều cuộc tình, nhưng chỉ cần là người cuối cùng của họ thì họ nhất định không để mất người phụ nữ đó. Vì chính họ cũng đã trưởng thành từ rất nhiều mối tình khi trai trẻ, nên họ luôn “trân trọng” người yêu họ.

Đàn ông từng trải, ít khi nổi cáu trong mọi chuyện họ sẽ tìm cách phân tích đúng sai. Dù có cãi vã họ im lặng và là người nói lời xin lỗi trước, đơn thuần họ không muốn mất những thứ họ có.

Đàn ông từng trải, biết cách kéo người yêu ra khỏi những cuộc vui chơi quên gia đình. Thay vì đi bar cùng người yêu, họ thích kéo nhau về nhà nấu một bữa tối, không thì về nhà ăn cơm cùng gia đình.

Vì cơ bản, đàn ông từng trải đã “từng trải” quá nhiều cuộc vui, nên cái bình yên nhỏ nhặt lại là cái cần thiết nhất.
Và tôi yêu một người đàn ông như thế.

Tác giả: MiêuĐiên