Cuộc khủng hoảng người tị nạn tại biên giới giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ cũng đang gây áp lực lên các chính trị gia Thụy Điển. Ít ai muốn cuộc khủng hoảng từ năm 2015 lặp lại.
Nhưng các rào cản chính trị trong vấn đề di cư là rất lớn và rất khó để xem các Đảng phái của Thụy Điển sẽ đi đến thống nhất chung với nhau. Hiện nay tất cả các Đảng của quốc hội đang tham gia vào công việc của ủy ban về di trú, nhưng lập trường của các đảng về vấn đề này đang rất khác nhau.
Tuy nhiên, lãnh đạo đảng Sverige Demokrati (viết tắt SD) Jimmie åkesson, người ngồi trong ủy ban di trú, đã từ bỏ cuộc họp hôm thứ Tư để thay vào đó là một chuyến thăm chớp nhoáng đến khu vực biên giới giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ. Ở đó, trước các nhiếp ảnh gia, anh đã phát tờ rơi với thông điệp rằng Thụy Điển hiện đã hết chỗ dành cho người tị nạn. Tất nhiên, đây là việc cố gắng lấy điểm chính trị của đảng này về cuộc khủng hoảng người di cư ở Hy Lạp và, trong tình huống này, một lần nữa nêu lên vấn đề lập trường cũ của SD về chính sách nhập cư.
Đường lối chính sách của Thụy Điển: Hỗ trợ Hy Lạp
Tuy nhiên, tình hình trong cuộc tranh luận của Thụy Điển hôm nay khá khác so với năm 2015. Cho đến nay, thông điệp của Thủ tướng Stefan Löfven là điều quan trọng nhất nghĩa là ngăn chặn người tị nạn từ bên ngoài của EU bằng biên giới nằm ở Hy Lạp.Nhưng chính Stefan Löfven lại tuyên bố vào năm 2015 rằng châu Âu không cần xây dựng bất kỳ bức tường nào.
Nhà lãnh đạo theo xu hướng ôn hòa thuộc đảng Moderaterna- (Viết tắt M ) Ulf Kristersson đã mặc quần áo đi săn tuyên bố trên phương tiện truyền thông xã hội rằng biên giới nên bị đóng cửa. Các đại diện hàng đầu của Đảng Centerparti, Đảng Liberal và Dân chủ Thiên chúa giáo – Kristdemokraterna đã giữ quan điểm khá thận trọng trong vấn đề này, trong khi những người chỉ trích mạnh mẽ nhất về những gì hiện đang diễn ra không gây bất ngờ là Đảng Vänsterpartiet và Đảng Miljöpartiet.
Do đó, đường lối chính trị của Thụy Điển tại EU là để hỗ trợ Hy Lạp duy trì biên giới bên ngoài. Rất ít chính trị gia muốn quay trở lại cuộc khủng hoảng tị nạn năm 2015 khi hơn 160.000 người xin tị nạn đã đến Thụy Điển.
Vấn đề di cư ngày càng quan trọng với cử tri Thụy Điển
Luật tị nạn tạm thời đã có hiệu lực kể từ đó, với một số thay đổi, nghiêm ngặt hơn trước, nhưng khối lượng người xin tị nạn có lẽ vẫn được xác định chủ yếu bởi số lượng người đang nộp đơn xin tị nạn đến biên giới của Thụy Điển. Do đó, việc bảo vệ biên giới bên ngoài đóng một vai trò quan trọng và do đó, các chính trị gia Thụy Điển ngày nay dường như có thể chấp nhận việc hơi cay bắn vào người tị nạn và người di cư.
Bên cạnh đó tình hình ở châu Âu ngày nay cũng khá khác so với năm 2015. Bảo vệ biên giới đã được tăng cường, nhất là ở Balkan, nơi hàng rào và dây thép gai được dựng lên để chống người tị nạn. Hầu hết các quốc gia khác, như Thụy Điển, cũng đã đưa ra các biện pháp kiểm soát biên giới.
Đồng thời, tình hình ở biên giới Hy Lạp – Thổ Nhĩ Kỳ là một lời nhắc nhở với các chính trị gia Thụy Điển rằng vấn đề di cư sẽ tiếp tục là vấn đề cố hữu cho chính trị Thụy Điển trong tương lai gần.
Trong những năm gần đây, vấn đề di cư ngày càng trở nên quan trọng đối với các cử tri Thụy Điển và cũng có thể được coi là một lời giải thích chính cho sự thành công của Đảng Dân chủ Thụy Điển (SD) vì đường lối của Đảng này là theo khuynh hướng dân túy cực hữu, chống lại di dân.
Sau cuộc khủng hoảng tị nạn năm 2015, luật tị nạn của Thụy Điển đã được thắt chặt, nhưng luật này chỉ là tạm thời và ngay bây giờ các đảng chính trị đang đàm phán cho một đạo luật vĩnh viễn mới. Các sự kiện ở biên giới giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ gây áp lực gia tăng cho các bên, nhưng thật khó để thấy rằmg làm thế nào thể họ có thể đi đến một thỏa thuận cho những gì đang diễn ra.
Phải thừa nhận rằng, Đảng Dân chủ Xã hội (Socialdemokraterna- viết tắt S) , Đảng Ôn hòa (M) và Dân chủ Thụy Điển (SD) đồng ý rằng việc tiếp nhận tị nạn của Thụy Điển phải được giảm bớt, nhưng sự hợp tác của chính phủ thuộc Đảng Dân chủ Xã hội (S) với Đảng Môi trường (MP) đã ngăn chặn một sự giải quyết như vậy. Ít nhất là trong tình hình hiện tại.
Người dân đang ủng đảng SD và bất lợi đảng Socialdemokraterna (S)
Ủy ban di trú sẽ có thể đồng ý trên diện rộng về giấy phép cư trú tạm thời, nhưng câu hỏi đặt ra là liệu sẽ có nhiều hơn nữa hay không. “THỎA THUẬN THÁNG 1” giữa các đảng với sự hỗ trợ của Đảng Vänsterpartiet muốn giới thiệu một đạo luật nhân đạo mới tạo ra khung bảo vệ cơ bản cho các giấy phép định cư và hợp thức hóa nó thành đa số. Nhưng đảng SD và M thẳng thừng từ chối.
Chính sách của Đảng Dân chủ Thiên chúa giáo cũng có quan điểm như trong “THỎA THUẬN THÁNG 1” muốn thay thế các điều khoản về đoàn tụ gia đình cần được bảo vệ, điều mà M và SD cũng từ chối.
Danh sách các chính sách nhập cư cần thời gian dài hơn để các bên thảo luận và thông qua. Một trong số vấn đề đó là thống nhất sô lượng cho việc tiếp nhận tị nạn, mà đảng M đã đưa ra. Đây cũng là một đòi hỏi mà đảng Dân chủ Xã hội (S) có thể đặt mình phía sau, nhưng Đảng Môi trường (MP) rõ ràng nói không.
Do đó, một giải pháp cho việc hạn chế về chính sách tị nạn trong Ủy ban di trú là có khả năng nhất. Nhưng điều này có nghĩa là chính sách tị nạn dường như cũng là một vấn đề quan trọng trong các cuộc bầu cử quốc hội tiếp theo. Nó có thể mang lại lợi ích cho Đảng Dân chủ Thụy Điển (SD) và bất lợi cho các đảng khác ví dụ, Đảng Dân chủ Xã hội (S). Tầm quan trọng của vấn đề này trong một phong trào bầu cử sau đó có thể được xác định cuối cùng bởi khả năng của EU và Hy Lạp trong việc xử lý dòng người di cư và tị nạn từ Thổ Nhĩ Kỳ.